Thật ra rất muốn nói câu này với một vài người.
Nhưng người đó không thể nào nghe thấy được nữa.
Người bên ngoài đài cây, chốc lát tụ lại, lại chốc lát tản đi, tựa như mây khói.
Lễ Hằng Chi đương nhiên tuân thủ quy củ, cuối cùng chỉ còn lại một mình hắn, tĩnh lặng đứng trước đài cây, tựa như cánh cổng cuối cùng của cao nguyên này.